Tại sao mẹ chồng nào cũng khuyên con dâu nhịn chồng. Mà không thấy ai khuyên con trai thay đổi và yêu thương vợ con.
Từ nhỏ tôi đã được nghe những câu: “Là phụ nữ mà không cam chịu, không nhún nhường chồng thì làm sao có hạnh phúc”. ” Ai bảo là vợ, là dâu mà cứ muốn giành phần thắng. Nhịn nhục chồng với nhà chồng một tí thì đâu có bị trả về nhà mẹ đẻ”. Những câu nói đó chẳng khác nào “bí kíp gia truyền” để các bà các mẹ tồn tại ở nhà chồng.
Đến khi lấy chồng, mẹ tôi lại theo căn dặn: “Con phải biết nhường chồng, nghe lời bố mẹ chồng. Cái gì đáng thì nói không thì thôi để tránh xung đột không cần thiết”. Tôi biết mẹ lo cho tôi. Nhưng tại sao là phụ nữ thì cứ phải cam chịu, cứ phải nhẫn nhịn, nhường chồng và nhà chồng? Đó đâu phải là bí quyết giữ hạnh phúc. Đó là tự mình mua dây buộc mình mà.
Tại sao là phụ nữ cứ phải chịu thiệt vì gia đình chồng? Đó đâu phải là bí quyết để giữ hạnh phúc. Nếu cam chịu mà uất ức chi bằng cứ sống thật lòng mình, sống thẳng thắn với người khác cũng là dễ sống với mình. Nhún nhường trong tức tối rồi đến một ngày sự tức tối đó bị dồn nén sẽ nổ tung, lúc đó e rằng chẳng có gì cứu vãn được. Vậy chi bằng sống bình đẳng với nhau để lâu bền. Hạnh phúc có được dựa trên sự tôn trọng, yêu thương nhau chứ không phải một kẻ lấn một người lùi.