Là phụ nữ khi bước vào cuộc sống hôn nhân sẽ phải chia tay cuộc sống tự do, đồng nghĩa với việc họ sẽ gánh lên vai trách nhiệm làm vợ, làm dâu rồi làm mẹ. Tuy nhiên, với 10 người phụ nữ thì có 9 người tiếc nuối thanh xuân, lấy chồng rồi mới ngỡ tưởng gặp chân tình hóa ra lại là chân tường
Kỳ thực, trên đời này nghề làm vợ có lẽ là nghề khó làm nhất, cũng là nghề vất vả nhất và được trả lương rẻ mạt nhất. Phụ nữ khi gặp được người đàn ông mình yêu và khoác lên trên mình chiếc váy cưới họ cứ ngỡ mình đã gặp được chân tình.
Nhưng kết hôn rồi nhiều người mới vỡ lẽ ra đó chính là chân tường. Nhiều phụ nữ bao năm tự mình gồng gánh trách nhiệm nặng nề trên tay, làm vợ nhưng việc gì cũng đến tay. Họ còn không biết ngày nghỉ là gì, ban ngày đi làm tối về bận con cái bếp núc và nghìn công việc khác.
Có những người may mắn gặp được chồng tốt và được chia sẻ nhưng cũng có những người lúc nào cũng 1 mình làm hết tất cả. Phụ nữ luôn nghĩ cưới chồng rồi thì mình mình sẽ có chỗ dựa, sẽ có người để sẻ chia, an ủi cùng nhau trải qua mọi buồn vui trong cuộc sống.
Nhưng khi bước vào cuộc sống hôn nhân rồi, họ mới nhận ra căn nhà tuy có 2 người nhưng đôi lúc cô đơn đến lạ. Họ sợ hãi những đêm phải chờ chồng về trong mòn mỏi. Chồng đi nhậu với bạn bè còn đỡ chứ đi ngủ với bồ thì vợ đau đớn khóc cạn nước mắt. Có những người lấy phải chồng vô tâm, vô trách nhiệm thì nụ cười trên môi họ còn hiếm hơn cả lá mùa thu rụng.
Hơn nữa, có người bầu bí tự lo, sinh con tự vật lộn, chăm con tự tay và kiếm tiền cũng tự mình. Có chồng mà cứ như không đôi lúc còn làm gánh nặng cho vợ. Thế nên người ta mới bảo trên đời này, người cô độc nhất là vợ.
Phụ nữ lấy chồng rồi sẽ phải chia tay cuộc sống tự do, họ sẽ gánh lên vai trách nhiệm làm vợ, làm dâu rồi làm mẹ. Làm tốt thì không ai khen nhưng hễ vụng về, hay nói gì không phải hoặc lỡ làm gì chướng tai gai mắt thì lại bị chê bai, xắt xéo. Lấy chồng rồi phụ nữ dùng nhưng năm tháng đẹp nhất để vất vả sinh con rồi chăm con.
Họ hi sinh thân hình đồng hồ cát đẹp đẽ để mang lên mình những chiếc bụng rạn đầy mỡ và những nỗi đau mà cơn vượt cạn để lại. Lúc nhớ lúc quên, cơ thể yếu đi nhiều và lúc nào cũng phải bận rộn. Vì chồng vì con nhiều lúc ốm lăn ra vẫn phải cố trườn dậy để đi làm kiếm tiền nuôi gia đình.
Phụ nữ, họ không cho phép mình ốm, không được phép kêu than, làm vợ thì dù có bị đánh mắng chửi bới cũng phải chịu. Có những người bị chồng phản bội vẫn phải cắn răng nuốt nước mắt vào trong, vì con vì gia đình mà tha thứ dù nỗi đau vẫn còn đó.
Người ta thường nói đằng sau thành công của người đàn ông luôn có bóng dáng của người phụ nữ. Nhưng khi chồng thành công mọi người đều ca ngợi chồng mà quên đi rằng để chồng có được thành công như hôm nay, người vợ đã làm hậu phương hi sinh vất vả đến nhường nào.
Đặc biệt, đàn ông chỉ giỏi đổ lỗi cho vợ nhà thiếu gì cũng kêu vợ không sắm, bữa ăn không có gì ăn là kêu không ngon. Lúc hết tiền lại do vợ tiêu hoang? Chồng đi sớm về khuya là hết lòng vì công việc. Vợ đi sớm về muộn tí là “không biết đường về sớm mà lo việc gia đình, hết mình vì công việc làm gì?”. Lúc lương thấp vợ kêu ai?
Nói cho cùng, trong gia đình vợ là người hi sinh nhiều nhất nhưng lại được ca tụng ít nhất. Con cái học giỏi thì chồng mở mày mở mặt: ‘Con tôi đấy”, nhưng không may con học dốt thì lại bảo: “Tại mẹ mày đấy”. Cái gì tốt chồng nhận hết công về mình, cái gì xấu thì đổ lỗi hết cho vợ.
Nhiều lúc bạn bè ngồi nói tâm sự với nhau 10 người thì có đến 9 người tiếc rẻ tuổi thanh xuân. Họ chỉ ước nếu thời gian quay lại họ sẽ chẳng lấy chồng mà ở vậy cho sướng. Bởi vì hôn nhân khắc nghiệt hơn họ nghĩ, buồn có vui có, đau khổ có hạnh phúc có và thứ mà phụ nữ mong muốn là 1 người chồng luôn yêu thương và có trách nhiệm với họ.