Tìm vợ đẹp thì dễ, nhưng tìm được một người vợ vừa tấm lòng cao đẹp, vừ chịu thương chịu khó trong cuộc sống là điều rất khó.

Có những người bỏ vợ vì một bóng hình khác…
Chị bạn tôi mới rơi vào trường hợp như vậy. Gia đình yên ấm, có nhà, có xe, con cái đủ nếp đủ tẻ. Chị vợ giỏi giang, tháo vát vừa thành công ngoài xã hội, vừa chăm sóc tốt cho các con.
Nhưng anh chồng thấy vậy không đủ. Anh thương một cô gái là mẹ đơn thân, hơn anh 5 tuổi. Anh để nhà, xe cộ và vợ con ở lại, một mình anh tới chăm sóc cho “cô bồ” kia.
Mọi người bảo, đàn ông có đi chơi mấy cũng quay về nhà. Nếu bất chấp tất cả mà bỏ vợ như vậy, chắc hẳn người vợ này tệ quá.


Cũng có người nói chị này “dở hơi”, mải làm quá không biết giữ chồng. Đúng là miệng lưỡi thế gian, quá nhiều cay đắng.
Tôi nghe chuyện không khỏi đau lòng, muốn gặp chị để chuyện trò cho khuây khỏa. Nhưng mới sáng sớm, đã thấy chị trẻ trung, mạnh khỏe và tươi rói đứng ở trước sân. Chị kể:
Chị dậy từ 5h sáng để thiền, hít thở sâu và tịnh tâm. Sau đó, chị gọi con dậy và mấy mẹ con ra công viên gần nhà chạy bộ. Vừa khoẻ mạnh mà còn được hít thở không khí trong lành. Sau đó, chị đưa các con đi ăn sáng, các cháu dẫn nhau tới trường. Chị cũng bắt đầu công việc của mình như những người khác.
Buổi tối, chị tranh thủ thời gian học thêm một vài thứ. Lúc thì học nhảy, học quản lý tài chính, học ngoại ngữ… Có những thứ chị học cùng với con, có khi chỉ đăng ký lớp online hoặc tự tìm sách học.
Tôi hỏi chị:
“Anh có hay về thăm các con không ạ?”
Chị đáp:
“Thỉnh thoảng anh cũng về đón con đi chơi. Có đợt chị đi du lịch với bạn, chị nhờ anh về chăm sóc và cơm nước cho con. Anh rất nhiệt tình giúp chị.”
Tôi bất ngờ hỏi:
“Chị thoải mái với anh như vậy cơ ạ?”
Chị trả lời:
“Chuyện đã thế rồi, ghét nhau cũng chẳng giải quyết được gì nữa. Chị cũng có nhiều mối quan tâm khác, chẳng đủ rảnh để mà ghét anh. Chị cũng không rảnh để buồn chán ủ ê. Chị bận vui với con cái, với bạn bè. Bận học điều mới, bận làm đẹp, chăm sóc sức khoẻ và tận hưởng cuộc sống. Chị sống trên đời, đâu có phải phụ thuộc vào anh.”
Nói rồi, chị cười rạng rỡ.
Tôi trước giờ cứ lo chị buồn, suy sụp sau biến cố. Nhưng hoá ra, người phụ nữ mạnh mẽ đó luôn làm tốt, dù có chồng bên cạnh hay không.
Chị đã nói một câu khiến tôi trăn trở:
“Có chồng cũng phải sống, không có thì vẫn phải sống. Sao không tìm cách sống thật tốt, thật vui vẻ. Người khác muốn làm mình đau khổ, phải hỏi xem mình có đồng ý hay không?”
Nghe những điều này thật giản đơn, nhưng phía sau đó cần mạnh mẽ tới mức nào.
Phụ nữ chúng ta, sống cùng với muôn vàn thiệt thòi. Bước qua biến cố, lựa chọn đứng dậy đi tiếp hay ngồi lại , lựa chọn vác theo th/ù h.ận hoặc bỏ qua đều do bản thân quyết định.
Hãy đối tốt với bản thân mình trước tiên, chị em nhé.