Phụ nữ kết hôn, lãi mỗi đứa con. Còn gần như mất đi mọi thứ: ba mẹ đẻ, thanh xuân, nhan sắc, sự tự do…và…quyền bình đẳng…
Họ cũng kiếm tiền như chồng, lại phải thêm công việc nhà cửa. Lại phải bầu bí sinh đẻ nuôi dạy con cái.
Sau sinh, sức khoẻ lẫn sự trẻ trung mất đi. Gặp người chồng hiểu chuyện thì cho vợ tân trang ăn diện. Gặp thằng kh.ốn n.ạn nó chê, nó chán, nó đi c.ặp b.ồ.
Kết hôn, phụ nữ rời xa những ngày tháng vui vẻ tự do đi đâu đi đó, bớt vui chơi bớt làm những thứ mình thích. Thay vào đó là áp lực từ chồng từ con, từ gia đình chồng, bên nội bên ngoại… Người thương thì ít kẻ g.anh gh.ét đ.âm th.ọt thì bao vây…
Sống vui thì bị nói là đồ vô lo vô nghĩ…
Sống trầm uất thì bị chửi là “sướng thế có gì mà than. Đồ không biết điều…”
Kiếm ra tiền thì bảo là nhờ chồng mà có…
Không kiếm được tiền thì bảo là thứ ăn bám gánh nặng cho đàn ông…
Làm tốt 10 lần thì coi như không biết không thấy.
Sai sót vài lần thì nhắc tới nhắc lui.
Mỗi lần có chuyện là đưa đầu ra hứng trọn t.ội l.ỗi.
Có bao nhiêu ông chồng thấy hiểu được mỗi khổ, mệt mõi, căng thẳng buồn phiền mà vợ mình phải trải qua mỗi ngày …
Có bao nhiêu ông chồng dám bảo vệ vợ như lời hứa trước khi cưới ?
Có bao nhiêu ông chồng chấp nhận rời xa gia đình để xây dựng và bảo vệ cho gia đình nhỏ của mình trước sóng gió và mâu thuẫn ?
Có bao nhiêu ông hiểu được ý nghĩa từ “khác m.á.u t.anh l.òng”, hiểu cảm giác cô độc giữa 1 “gia đình”?
Có bao nhiêu?
Hay ông nào cũng muốn thêm mà ko muốn bớt ! Thà để vợ khổ chứ ko để mình thiệt…
Mọi lời hứa trước hôn nhân đều màu hồng ba.y bổng ! Cái làm được trong hôn nhân mới là cái khẳng định bản lĩnh người đàn ông khi làm chồng, làm cha.
ST