Đang là trụ cột, người không thể thay thế trong màu áo ĐTQG, Trọng Hoàng bỗng bị căn bệnh ‘là kẻ thù’ với các VĐV thể thao hành hạ – đó là thoát vị đĩa đệm.
Ngày 1/12/2022, người hâm mộ bóng đá nước nhà không khỏi bất ngờ trước thông tin tiền vệ Nguyễn Trọng Hoàng chính thức nói lời giã từ Đội tuyển Việt Nam. Thông tin trên đã khiến người hâm mộ bóng đá không khỏi nuối tiếc. Như vậy hành trình 14 năm trong màu áo đội tuyển của chàng tiền vệ tài hoa này đã chính thức dừng lại!.
Hành trình của một huyền thoại
Nếu như để nói về thành công trong sự nghiệp của 1 cầu thủ bóng đá, ngoài danh hiệu, có lẽ sự tin tưởng, khẳng định từ người hâm mộ và người “thầy” là thước đo chính xác nhất. Và Trọng Hoàng có lẽ là minh chứng xuất sắc nhất cho những thước đo đó, xứng đáng là “huyền thoại” bóng đá Việt Nam. Thế nhưng ít ai biết rằng, để đạt được tất cả những điều đó, tiền vệ người Nghệ An đã trải qua một hành trình mà không phải cầu thủ nào cũng vượt qua được.
6 đời huấn luyện viên…
Tháng 4/2009, lần đầu tiên Trọng Hoàng được lên tuyển. Cầu thủ sinh năm 1989 khi ấy tròn 20 tuổi. Trận đấu giao hữu với Olympiakos vào ngày 15/05/2009 là trận đấu đầu tiên của chàng trai 20 tuổi trong màu áo đội tuyển quốc gia.
Trọng Hoàng là cầu thủ duy nhất từng trải qua 6 đời HLV của bóng đá Việt Nam – một hành trình mà không phải cầu thủ nào cũng làm được.
Những ngày tháng sau đó, chàng trai ấy không bỏ lỡ một cơ hội nào khi lên tuyển, dù chỉ là những trận đấu giao hữu hay những tấm “vé vớt” trong các giải đấu chính thức. Có lẽ thành quả cho những nỗ lực ấy chính là những suất đá chính trong mỗi lần ra sân.
Đặc biệt, khoảng thời gian 5 năm sau lần lên tuyển đầu tiên, năm nào cầu thủ thuộc biên chế Sông Lam Nghệ An cũng có góp mặt trong danh sách triệu tập đội tuyển quốc gia cũng như thi đấu tốt ở CLB.
Mỗi một lần lên tuyển, Trọng Hoàng luôn cống hiến bằng tất cả sức lực và nhiệt huyết.
Là mẫu cầu thủ đa năng, có kỹ năng và thể lực tốt bậc nhất bóng đá Việt Nam. Chính vì vậy, anh luôn nhận được tin tưởng của các huấn luyện viên (HLV).
Trọng Hoàng là số ít các cầu thủ nếu không muốn nói là duy nhất tính đến thời điểm hiện tại trải qua sáu đời HLV đội tuyển từ ông Henrique Calisto, Phan Thanh Hùng, Hoàng Văn Phúc, Toshiya Miura, Nguyễn Hữu Thắng và hiện tại là ông Park Hang-seo.
Và sự khẳng định
Mặc dù liên tục lên tuyển và ra sân, nhưng Trọng Hoàng lại chưa nhận được nhiều sự công nhận trong giai đoạn 5 năm đầu. Điều mà mọi người nhớ về cầu thủ này lại là lối chơi quá “quyết liệt”. Đã có một thời gian, người hâm mộ không mấy hài lòng với lối chơi của tiền vệ này. Ý thức được nhược điểm của mình, chàng tiền vệ đã rèn luyện sửa đổi.
Từ nhược điểm là lối chơi quyết liệt, tiền vệ người Nghệ An đã biến nó thành điểm mạnh khi kết hợp với thể lực tốt bậc nhất của mình, tạo nên một mẫu cầu thủ đa năng, có thể chơi được nhiều vị trí và dần nhận được sự tin tưởng từ các HLV. Thế nhưng phải đến dưới thời HLV Park Hang-seo, tiền vệ này mới thực sự tỏa sáng.
Tiền vệ xứ Nghệ đã trải qua nhiều đời huấn luyện viên trưởng cấp độ CLB lẫn ĐTQG. Tuy nhiên, phải đến dưới thời HLV Park Hang-seo, Trọng Hoàng thực sự “hoàn thiện”.
Dưới thời ông Park, Trọng Hoàng là một trong những nhân tố quan trọng trong sơ đồ chiến thuật của vị chiến lược gia này. Nhận thấy được những ưu điểm về tốc độ, thể lực và cả sự khéo léo của học trò, HLV người Hàn Quốc đã mạnh dạn thay đổi sở trường của Trọng Hoàng, giao suất đá chính ở vị trí hậu vệ phải cho tiền vệ này. Ở vị trí này, Trọng Hoàng khẳng định được rõ nét nhất tài năng của mình, Trọng Hoàng luôn đeo bám quyết liệt, gần như không mắc sai lầm. Đây là điểm giúp anh vượt trội so với các đàn em như Vũ Văn Thanh, Hồ Tấn Tài dù chiều cao cũng như tuổi tác hạn chế.
Trong giai đoạn 2018-2021, hầu như mỗi một giải đấu cấp quốc gia, Trọng Hoàng luôn là cái tên có mặt và trở thành trụ cột không thể thiếu nơi hành lang cánh phải. Mỗi khi người hâm mộ nhìn thấy gương mặt ấy nơi phần sân đội bóng nước nhà, ai nấy đều thở phào nhẹ nhõm.
Thế nhưng ít ai biết rằng, để có được sự công nhận đó là kết quả của hơn 10 năm nỗ lực, rèn luyện và thay đổi như chính anh đã nói “bí mật duy nhất của anh chính là sự chăm chỉ, tập luyện chăm chỉ, học hỏi chăm chỉ, luôn nghĩ về bóng đá, luôn sống cùng bóng đá, kết quả xứng đáng sẽ đến”.
Có thể nói, dưới bàn tay ông Park Hang-seo, Trọng Hoàng đã “hồi xuân” một cách hoàn hảo. Một sự thay đổi mang tính bước ngoặt cho chính Trọng Hoàng và cả ĐT Việt Nam. Tất cả những điều đó điều đến từ tinh thần cầu thị, chăm chỉ nỗ lực rèn luyện của một cầu thủ chân chính.
Thế nhưng sau những tháng ngày thi đấu liên tục ở cấp châu lục cũng như trong nước, chấn thương lại một lần nữa đeo bám tiền vệ này. Lần gần nhất, người hâm mộ bóng đá Việt Nam chứng kiến Trọng Hoàng thi đấu trong màu áo đội tuyển là từ tháng 10/2021.
Sau đó là chuỗi ngày tiền vệ này đối mặt với những chấn thương. Gần 1 năm điều trị chấn thương, phải đến khi V-League 2022 sắp kết thúc, Trọng Hoàng mới có thể trở lại thi đấu. Và nhiều người không khỏi ngạc nhiên khi trong danh sách triệu tập cho AFF Cup 2022 vẫn có tên cầu thủ kỳ cựu này bởi đã rất lâu rồi cầu thủ này không ra sân.
Tiền vệ sinh năm 1989 thi đấu với nguồn năng lượng của một “động cơ vĩnh cửu”. Anh thi đấu với tinh thần của một chiến binh ở vị trí mình trấn giữ….
Dù hai đầu gối rớm máu, chẳng nề hà, anh vẫn chạy, vẫn tranh chấp như thể thân xác chẳng có chút tổn thương…
Ngay trong trận giao hữu với CLB Dortmund tối ngày 30/11 vừa qua, Trọng Hoàng có tên trong danh sách thi đấu chính thức và ra sân. Điều này lại một lần nữa khiến người hâm mộ hy vọng Trọng Hoàng sẽ tiếp tục cùng ĐT Việt Nam thi đấu tại AFF Cup 2022 sắp diễn ra tới đây. Tuy nhiên, sau khi trận đấu kết thúc, cầu thủ này bất ngờ nói lời chia tay với đội tuyển khiến người hâm mộ không khỏi bất ngờ và nhiều hơn cả là tiếc nuối.
Thế nhưng, chúng ta đều phải thừa nhận rằng, dù có là “người không phổi”, hành trình của anh cũng sẽ có lúc dừng lại. Và đây là thời điểm thích hợp hơn bao giờ hết. Trong 14 năm lên tuyển, anh đã được sống trong quãng thời gian tươi đẹp nhất của một cầu thủ, cùng với những đàn anh kì cựu hay hậu bối đang ngoài đôi mươi thi đấu vì màu cờ sắc áo dân tộc. Vì vậy, dừng chân tại hành trình này là kết thúc đẹp đẽ nhất đối với tất cả.