Đã là vợ chồng, không nhất thiết phải hoàn hảo về mọi mặt nhưng nhất định phải thành thật về mọi thứ.
Để bên nhau trọn đời, yêu thôi là không đủ, chúng ta cần thành thật với nhau trong mọi việc. Bởi cái kim trong bọc lâu ngày cũng sẽ lòi ra và khi đó sẽ đâm vào tay ta rỉ máu. Khi đối phương biết được sự thật họ sẽ rất đau lòng. Và họ còn tổn thương nhiều hơn khi biết ta làm nhiều việc để giấu giếm nó.
Sự dối trá dẫn đến nghi ngờ. Một lời dối trá, một cử chỉ không chân thật hay một hành động hoài nghi sẽ làm lung lay, rạn nứt niềm tin ở đối tác mà trước đó vợ/chồng đã dày công vun đắp. Khi không dành niềm tin cho nhau, chúng ta dễ ghen tuông thái quá. Vợ đi làm về muộn, chồng nghi ngờ đang gian díu với người đàn ông khác. Chồng nhất thời không nghe điện thoại, vợ đã nổi máu “hoạn thư” nghĩ rằng anh đang tay trong tay với một ả nào đó. Cuộc sống suốt ngày nghi ngờ, ghen tuông thật sự rất ngộp thở. Hôn nhân như vậy cũng khó mà hạnh phúc và bền lâu được.
Vì vậy, sự thật có phũ phàng, có ê chề đến nhường nào chăng nữa, nhưng khi được thổ lộ một cách chân thành với sự hối lỗi thật tâm cũng được dễ dàng cảm thông và tha thứ. Dù rằng trong cuộc sống, đôi khi chúng ta cũng phải né tránh sự thật, song đối với đời sống vợ chồng, hạnh phúc chỉ có thể bền vững và phát triển tốt đẹp khi (và chỉ khi) hai người luôn bám chắc hai điều căn bản và hết sức thiết yếu: Niềm tin và sự chân thật.