Đàn bà chúng ta luôn nghĩ cho gia đình. Tại sao ?

TẠI SAO ĐÀN BÀ CỨ PHẢI KHỔ VẬY?

Nếu 10 người đàn bà tụ tập với nhau thì đảm bảo chưa ngồi nóng đít đã có đứa xin phép về sớm với con, đứa về nấu cơm cho chồng và những đứa còn lại sẽ ngồi thêm tầm 5-10 phút rồi bảo nhau giải tán. Bởi thiên hướng của đàn bà là luôn đặt gia đình lên trên tất cả, bạn bè cũng quan trọng đấy nhưng gia đình vẫn là trên hết.

Để tụ tập được 1 bữa đông đủ có khi mất mấy tháng trời hẹn hò, đứa con ốm, đứa chồng đi công tác, đứa phải chăm mẹ chồng. Để ăn chơi được 1 buổi có khi phải đi làm về sớm chuẩn bị sẵn đồ ăn cho mấy bố con rồi đánh vội tí phấn, tô vội tí son rồi vội vội vàng vàng đi.

Thế nhưng 10 đàn ông tụ tập thì 10 người có chung 1 suy nghĩ :“ chơi tới bến đi, mấy khi anh em gặp nhau”…. trong khi có khi ngày nào cũng nhìn thấy nhau. Chỉ mất vài tiếng là mâm rượu đầy đủ các thành viên, đủ chén đủ đũa. Vẫn tưng đấy con người nhưng đổi địa điểm ngồi, gọi thêm được 1 người cũng đã là “ mấy khi gặp nhau” rồi.

Thằng nào về sớm thì bị kêu là sợ vợ, lũ còn lại đá xoáy mỉa mai. Ko bảo ban nhau về sớm giúp vợ giúp con mà còn rủ nhau đi tăng 2, tăng 3. Chơi đến khi nào cảm thấy mệt lả, say ngoắc cần câu, ko còn sức chơi thì mới về. Khi ngồi vào mâm nhậu là ko cần biết gia đình có việc gì, ai gọi cũng ko nghe, con ốm có khi vợ gọi hàng trăm cuộc điện thoại cũng kệ, mọi thứ ko quan trọng bằng anh em.

Câu “ đây, anh về đây” phải nghe ko dưới chục lần nhưng định vị vẫn nguyên chỗ cũ. Anh em là trên hết, “ mấy khi gặp nhau” nên phải hết mình, vợ giận thì cũng vài hôm là xuôi chứ anh em vài hôm ko gặp bí bách trong người. Nhưng ko ít gia đình đổ vỡ chỉ vì “ mấy khi gặp nhau “ của các anh.

Và chỉ khi khó khăn, ốm đau, khó khăn, xảy ra chuyện các anh mới biết đâu là chân ái cuộc đời.
Tại sao đàn bà phải khổ vậy nhỉ?

Tại sao phải đặt gia đình lên trên hết trong khi đàn ông coi trọng bạn bè hơn cả. Mình lúc nào cũng cố gắng hết sức. Lúc nào cũng vất vả lo toan mọi thứ, vun vén cho gia đình để trọn vẹn tất cả.

Thế nhưng mình lại quên mất rằng, gia đình hạnh phúc nó phải xuất phát từ 2 phía và nó phải cân bằng chứ ko phải 1 người coi gia đình là trên hết, người còn lại coi anh em là tất cả.

[ST]