CON NHẬP V:IỆN, BÁC SĨ HỎI NẰM PHÒNG DỊCH VỤ HAY PHÒNG THƯỜNG? THƯƠNG CON CŨNG CẦN PHẢI CÓ TIỀN!
2 vợ chồng trẻ đưa con đến khám b:ệnh, cháu bé 2 tháng tuổi nằm ngủ ngon lành trên tay bố. 2 tháng tuổi, hơn 5kg, cháu ho 6 ngày, và sốt ngày thứ 2. Cháu được chẩn đoán viêm phế quản phổi, mình giải thích 2 tháng mà viêm phổi, ho cũng 6 ngày, uống cũng đủ loại thì cần nằm v:iện điều trị. 2 vợ chồng ngơ ngác.
Mình hiểu cảm giác này. Ở b:ệnh v:iện, nhất là b:ệnh v:iện chuyên khoa Nhi đầu ngành của thành phố Hà Nội thì 2 tháng mà viêm phổi gặp nhiều lắm. Chẳng có gì đáng bàn nếu chỉ dừng lại ở đó.
– Con em cần nằm viện, em muốn nằm giường dịch vụ không?
– Dạ, anh cho con em nằm giường thường – Vợ nhìn chồng rồi nói nhỏ.
– Anh cho em hỏi, giường dịch vụ là bao nhiêu tiền ạ? – Chồng hỏi.
– Ngoài những thứ bảo hiểm chi trả thì em cần đóng thêm 500 nghìn 1 ngày cho giường dịch vụ đó, con em nằm một mình một giường. Còn giường thường thì bảo hiểm chi trả, con em chấp nhận nằm ghép và phòng cũng khá đông. Có nguy cơ lây chéo. Em cần cân nhắc và lựa chọn.
2 vợ chồng nhìn nhau, chồng cười, thôi vợ ạ, thời gian này cũng đang khó khăn. Rồi 2 vợ chồng lựa chọn. Mình cho vào v:iện.
Nếu có tiền, mình chắc cả 2 vợ chồng sẽ lựa chọn ngay giường dịch vụ mà không cần suy nghĩ, vừa thoải mái cho bản thân, cho con và cũng giảm nguy cơ lây chéo trong môi trường đông đúc của b:ệnh v:iện. Thế mới cần nói, tiền vô cùng quan trọng, kể cả trong tình thương.