Làm vợ có thể chịu được những ngày đói khổ, có thể chịu được một mái nhà dột – nhưng không thể sống khiếp chung chồng

Làm vợ có thể chịu được những ngày đói khổ, có thể chịu được một mái nhà dột – nhưng không thể sống khiếp chung chồng

Làm vợ, người phụ nữ có thể hy sinh rất nhiều. Họ có thể chịu đựng những ngày đói khổ, cơm chan nước mắt, những tháng ngày chật vật giữa bộn bề cuộc sống. Họ có thể nhẫn nại sống trong một căn nhà dột nát, mỗi cơn mưa là một lần phải chạy từng chậu nước, lo từng mái tôn rách. Nhưng điều duy nhất mà một người vợ không thể chịu đựng nổi – đó là sống trong nỗi sợ hãi cạnh người đàn ông mà lẽ ra phải là nơi che chở cho họ.

Đói nghèo không khiến người ta tuyệt vọng bằng sự lạnh lùng và bạo hành. Một mái nhà dù xiêu vẹo cũng vẫn là tổ ấm nếu trong đó có yêu thương. Nhưng khi người phụ nữ phải sống cùng một người chồng mà họ luôn phải dè chừng từng lời nói, từng hành động – vì sợ bị mắng, bị đánh, bị coi thường – thì đó không còn là gia đình nữa, mà là nhà giam tinh thần.

Người đàn bà không cần quá nhiều vật chất. Họ có thể gánh vác cùng chồng vượt qua giông tố cuộc đời, miễn là trong ánh mắt người đàn ông ấy, họ vẫn là một người vợ đáng được trân trọng. Nhưng nếu người chồng coi vợ như kẻ dưới, như một món đồ để xả giận, như một người hầu không tiếng nói, thì chẳng còn lý do gì để giữ lại danh nghĩa vợ chồng.

Phụ nữ có thể chịu được thiệt thòi, nhưng họ không sinh ra để chịu sự hành hạ. Họ có thể chọn nhịn ăn để con có cơm no, chọn quên giấc ngủ để chồng có giấc yên, nhưng họ không thể sống kiếp bị xúc phạm, bị đày đọa cả thể xác lẫn tinh thần.

Một người chồng nếu không thể cho vợ mình hạnh phúc, ít nhất cũng đừng khiến cô ấy đau đớn. Nếu không thể là bờ vai, ít nhất cũng đừng là cơn bão. Một mái nhà có thể dột, nhưng trái tim người đàn ông phải ấm. Vì chỉ có tình yêu và sự tử tế mới giữ được người phụ nữ ở lại – không phải danh nghĩa, càng không phải sợi dây ràng buộc của lễ nghi.

Người vợ đáng được yêu thương. Đừng để họ sống trong sợ hãi. Vì một người phụ nữ khi đã quyết ra đi, không phải vì nghèo đói, mà vì họ không còn niềm tin vào người mà họ từng gọi là chồng.

Ask ChatGPT